Giá: Miễn Phí
Mùa hè gõ cửa, nhiệt độ thành phố bắt đầu tăng lên từng ngày, để tránh cái nóng như đổ lửa, bọn tớ quyết định “đưa nhau đi trốn” lên đập Xạ Hương. Hành trình “đi trốn” ấy đã được tớ ghi lại qua những thước phim tươi đẹp, hãy khám phá địa điểm hay ho này qua bài viết dưới đây nhé! "Tam Đảo có gì chơi?" - không cần phải suy nghĩ nhiều nữa nha.
Khi đến du lịch Vĩnh Phúc nói chung hay Tam Đảo nói riêng, bên cạnh những địa điểm thú vị như quán Gió, thác Bạc hay Nhà thờ đá, mọi người thường hay bỏ lỡ đập Xạ Hương. Con đập “giấu mình” giữa đại ngàn thiên nhiên, “che giấu” vẻ đẹp của riêng mình như đợi “người tình” đến đánh thức. Đập Xạ Hương tọa lạc ở xã Minh Quang, Tam Đảo, Vĩnh Phúc.
Hồ Xạ Hương với khung cảnh đẹp mê hồn.
Bao quanh con đập là hồ nhân tạo Xạ Hương, quanh năm nước trong xanh vắt, phản chiếu cả bầu trời bên trên. Cánh rừng già như “điều hòa” không khí, làm nhiệt độ ở đây luôn mát mẻ, màu xanh mát mắt gây bao thương nhớ cho những người ở xa đến với Xạ Hương. Những áng mây bồng bềnh quấn quýt trên những rặng cây, làm khung cảnh thêm mờ ảo trữ tình như những cảnh phim truyền hình cắt ghép tỉ mỉ.
Những màu xanh “gây thương nhớ”.
Hành trình “ đi trốn” của bọn tớ bắt đầu từ 5 giờ sáng, khi thành phố bắt đầu thức giấc. Chúng tớ vẫn trung thành với xe máy để có thể dừng chân bất cứ khi nào ghi lại những thước phim đẹp trên cung đường đi. Mỗi xe, một ôm một xế, cả đoàn là 3 xe, gặp nhau đứa nào đứa đấy đều háo hức, nói cười rôm rả cả một góc đường như đã lâu không gặp.
Chuyến “đi trốn” ở nơi bình yên của chúng tớ.
Chúng tớ bon bon lên Tam đảo, mất khoảng 2 tiếng đi xe máy, khi đến chân đèo, đi thêm khoảng 2 km nữa, Xạ Hương hiện ra ngay ra trước mắt, chào đón chúng tớ bằng những làn gió mát lành, xua tan đi mọi oi bức trên đường đi. Nhiều lúc cứ tự hỏi "Chơi gì ở Tam Đảo?" xong tự trách sao mình không phát hiện ra nơi này sớm hơn. Chúng tớ để xa ở bãi gửi xe, chú kiểm lâm tốt bụng chỉ đường lên rừng cắm trại ( từ chỗ gửi xe, đi men theo con đường mòn phía bên tay trái khoảng 15 phút sẽ tới bãi đất trống phía dưới hồ).
Chị đang nướng thịt thơm lừng cả một góc.
Để chuẩn bị cho bữa trưa bên hồ, chúng tớ đã mang theo rất nhiều thực phầm như là thịt ướp, dưa chuột, kẹp chả, than hoa, bánh mì, nước uống… mỗi đứa một tay, một chân xếp đồ, chuẩn bị nướng thịt. Công việc khó khăn nhất là gây bếp, việc này được giao cho những nam thanh niên trong đoàn, những viên đá to xung quanh hồ, được bọn tớ xếp lại thành một cái bếp thủ công.
Sau khi gây được lửa mặt đứa nào đứa ấy nhọ nhem nhìn nhau mà ôm bụng cười. Như biết khó khăn để gây bếp của chúng tớ, mà những làn gió thổi từ hồ làm bùng lên những ngọn lửa tí tách vui tai. Tiếng gió reo luồn lách qua những hàng cây, như những bản nhạc không lời mà chỉ riêng Xạ Hương mới có. Nghe một lần, muốn được nghe mãi, cảm giác yên bình cứ dần dần được nuôi dưỡng qua bản nhạc núi rừng ấy.
Anh đi kiếm cành khô để nhóm lửa.
Trong khi chị đang nướng thịt, tớ “đánh lẻ” đi thăm thú cảnh hồ, chạm tay xuống làn nước mát rượi, như có luồng điện chạy qua người. Người dân bảo nếu muốn khám phá hết được vẻ đẹp của hồ nên đi thuyền ra giữa lòng hồ, khi đó thiên nhiên và con người hòa làm một, bạn sẽ thấy thiên nhiên hùng vĩ vô cùng. Tiếng bản nhạc được phát ra từ loa bluetooth, phát ra bản nhạc yêu thích của bọn tớ …
“ Tuổi trẻ này mình cùng nhau
Khoác vai đi từ sáng tới đêm
Hát lên như chưa từng được hát
Vui này ai biết mai sau
Sống như ta chưa từng được sống….”
( Bài ca tuổi trẻ )
Bữa trưa trong khung cảnh nên thơ hữu tình.
Bữa trưa vui vẻ.
Tớ lẩm nhẩm hát theo, sao nghĩ thấy tuổi trẻ thật ngắn ngủi, thanh xuân trôi qua không đợi một ai, bạn bè rồi cũng cách xa để có thể lập nghiệp, để đi theo ước mơ của riêng mình, những dịp “cùng nhau” như này, thật đáng trân trọng biết bao, “mai sau” liệu còn có thể “hồn nhiên”, “vui tươi” như bây giờ.
Lon bia được “ướp lạnh” dưới nước hồ Xạ Hương.
Màu xanh của nước, của cỏ cây hoa lá.
Khi quay trở lại, thịt đã nướng xong, chúng tớ bắt đầu“ đánh chén” bữa trưa ngon lành. Bụng đã no nê, cả bọn đã đủ sức để “ sống ảo”, mọi ngóc ngách của Xạ Hương đều có thể trở thành background lý tưởng cho những bức ảnh cực chất, kể cả những khóm cỏ dại bên đập. Những tảng đá to là nơi lý tưởng để đưa ra những bức ảnh nhóm. Không khí mát mẻ, mơ màng của Xạ Hương khiến con người trở nên mơ mộng hơn, mọi bức ảnh chụp như được nhuộm “thơ”, như những thước phim được các “đạo diễn” kì công dựng.
Rặng cỏ khô là background “sống ảo” siêu chất.
Chị đang mơ màng bên hồ.
Trên tảng đá to, chúng tớ cùng nhau ngồi trò chuyện...
cùng cười đùa vui vẻ...
Khi đi cắm trại, chúng tớ không thể nào bỏ quên được “chú bọ cánh cam” xinh xắn, vừa là nơi để nghỉ ngơi, vừa là đạo cụ “diễn sâu”. Chiếc lều màu da cam nổi bật giữa bãi đã, được dựng ở bên hồ, giữa khoảng đất trống, xung quanh là rặng cỏ khô, phía trước nhìn ra cảnh đập Xạ Hương.
“Chú bọ cánh cam” trong hành trình của chúng tớ.
Thước phim lưu lại những khoảnh khắc đẹp.
Sau khi vui chơi, bọn tớ ngồi nghỉ trong lều, tâm sự với nhau những câu chuyện riêng bản thân, có những khoảnh khắc thật vui, nhưng cũng có những khoảnh khắc thật lặng, những khoảng suy tư bình yên, không cần nói nên lời, nhưng lòng mỗi người thấy nhẹ nhàng đến lạ.
Mọi người cùng nhau dựng lều.
Những “thước phim” đẹp của cuộc “đi trốn“ không chỉ là những hình ảnh đẹp, mà còn đến từ chính những khoảnh khắc bình yên ấy, khi mọi người gần nhau hơn, tháo gỡ những câu chuyện lòng.
Phút giây bình yên trong cuộc “đi trốn”.
Hay những khoảng lặng suy tư này.
Anh chợp mắt ngủ một xíu trong lều.
Nhạc lên, chúng tớ cùng nhảy theo lời bài hát.
Giờ về đã đến, thu dọn đồ đạc, chúng tớ rời Xạ Hương trong sự lưu luyến không nói nên lời và tự hứa là nhất định sẽ trở lại thăm “người bạn” này. Mọi tâm tư, chúng tớ gửi gắm lại nơi này, như gửi lại một phần tuổi trẻ, một phần tình bạn. Đập Xạ Hương không chỉ giúp tớ “sạc pin” bản thân, củng cố lại tình bạn mà còn cho tớ những phút giây được đắm mình trong không gian thiên nhiên tuyệt vời khác biệt mà không nơi nào có được. Chơi gì ở Tam Đảo? Đến đập Xạ Hương ngay chớ còn đi đâu nữa!