Huế vốn đã yên bình, bước vào mùa mưa lại càng tĩnh lặng. Những cơn mưa “xối xả, trắng trời” khiến con đường dài hơn, như muốn ôm trọn người ta vào lòng.
Theo kinh nghiệm của nhiều người, mùa khô (thường kéo dài từ tháng 3 đến tháng 8) chính là thời điểm lý tưởng cho những chuyến du lịch Huế vì trời nắng đẹp, du khách tha hồ diện đủ kiểu trang phục để dạo chơi.
Bắt đầu từ tháng 9 đến tháng 2 năm sau, những cơn mưa không được tính bằng ngày mà dai dẳng cả tháng, cả mùa khiến người ta ngại đến Huế. Có lẽ, ai cũng sợ nỗi buồn mưa Huế giăng mắc vào tâm tư.
Nhưng chính những cơn mưa dầm dề lại làm nên nét thơ cho vùng cố đô trầm mặc. Đến Huế “trái mùa”, tôi dành một ngày cho hành trình ghé thăm các lăng tẩm, nơi cất giấu hồi ức các đời vua Nguyễn.
Khu tẩm điện lăng Minh Mạng
Đến lăng Minh Mạng (xã Hương Thọ) khi những vị khách dần ra về bởi bầu trời đang chuyển sang màu xám, tôi vớt vát chút ánh sáng ít ỏi cuối cùng để chiêm ngưỡng quần thể kiến trúc uy nghiêm, hài hòa với thiên nhiên, sâu sắc về ý tưởng.
Lầu Minh Lâu
Được bao bọc bởi một vòng La thành, quần thể kiến trúc bên trong lăng đăng đối trên trục dọc theo đường Thần đạo. Ở phần trước lăng, kiến trúc thưa thoáng.
Từ Đại Hồng Môn, tôi đi qua Bái Đình với 2 dãy tượng trang nghiêm dẫn lối đến Bi Đình. Cuối sân triều lễ, Hiển Đức Môn như cánh cổng mở ra khu vực tẩm điện với điện Sùng Ân nằm ở trung tâm. Càng vào sâu, mật độ kiến trúc càng dày.
Hoằng Trạch Môn
Hoằng Trạch Môn là công trình kết thúc khu vực tẩm điện, mở ra một không gian của hoa lá, hồ nước phía sau. Hệ thống ba cầu Tả Phù, Trung Đạo, Hữu Bật bắc qua hồ Trừng Minh như dải lụa xanh, dẫn vào lầu Minh Lâu. Trong ấn tượng đầu tiên, Minh Lâu cao hai tầng, tám mái nổi bật với sắc đỏ, vừa cổ kính lại vừa tươi sáng.
Lầu Minh Lâu
Cơn mưa cuối cùng cũng kéo đến. Tôi ngồi lại rất lâu chỉ để nhìn mưa nhỏ giọt từ mái ngói. Là nơi ngắm cảnh nên lầu Minh Lâu có vị trí đẹp mắt. Từ Minh Lâu nhìn xuống sẽ thấy cầu Thông Minh Chính Trực và hồ Tân Nguyệt ôm lấy một phần Bửu Thành. Có lẽ vì mưa, ít khách tham quan, nên tôi có đủ khoảng không tĩnh lặng cho riêng mình.
Cầu Thông Minh Chính Trực và hồ Tân Nguyệt ôm lấy một phần Bửu Thành
Trời không gió nhưng mưa vẫn bay từng hạt nhỏ, đọng trên lá xanh, rơi nhẹ xuống mặt hồ. Từng giọt bong bóng mưa vỡ òa trên nền gạch. Mưa Huế rất Huế, cứ rả rích khiến tôi chỉ biết “buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua”.
Cầu Trung Đạo – một trong hệ thống 3 cây cầu bắc qua hồ Trừng Minh
Nhìn về hướng Hoằng Trạch Môn, phong cảnh chẳng khác gì một bức tranh thủy mặc. Dưới tán thông mát rượi, mái ngói cổ kính sậm màu hơn trong mưa, nổi bật giữa nền xanh của cây cối.
Một đôi bạn trẻ trong bộ áo dài truyền thống đang trú mưa càng khiến khung cảnh thêm phần lãng mạn. Đất đai, cây cối như trút được cơn mệt nhọc, thức dậy cùng với mưa xanh.
Trú mưa ở Hoằng Trạch Môn
Cái tĩnh lặng của sông hồ, vững chãi của núi non đưa tôi về với sự yên tĩnh, thoải mái và thanh tịnh trong tâm hồn. Trong giây phút ấy, tôi tin mình đã đến Huế vào khoảng thời gian đẹp nhất.
Đừng chỉ nghe nói, mà hãy sống một ngày, thậm chí nhiều ngày, với Huế, bạn sẽ càng yêu hơn mảnh đất cố đô vào những ngày mưa dầm tưới ướt cỏ cây.
Nguồn: https://nld.com.vn/du-lich-xanh/du-lich-hue-mua-buon-nhat-nam-co-gi-dac-biet-20221030194145165.htm
Bình luận
Bài viết mới
Bài viết liên quan