Hiếm có một thành phố nào tại Việt Nam lại có thể bảo tồn nguyên vẹn những vốn quý di sản như Hội An, nhưng để có được thành quả như ngày hôm nay, Hội An đã phải trải qua một “giấc ngủ dài”, điều này vừa là khó khăn đối với Hội An nhưng lại vừa là điểm mạnh khi mà nhờ “giấc ngủ dài” đó, hầu như những đặc trưng về văn hóa kiến trúc… đều được bảo tồn nguyên vẹn.
Trải qua năm năm tháng tháng bị lãng quên,
Hội An chả buồn, góc phố nhỏ này vẫn ở đó, nhìn ngắm mọi thứ đổi dời với một tâm thế bình thản.
Chỉ khi làn sóng đô thị hóa manh nha tràn đến khu phố cổ,
Hội An đã có những chút lưỡng lự, góc phố này sẽ nên là bản ngã của mình, hay đi theo những thứ mới mẻ kia? Và rồi may mắn thay, khi những nhà lãnh đạo thấy được tiềm năng của thị xã này, họ cùng với những người bạn quốc tế, đã nỗ lực thật nhiều để phát huy được những vốn quý mà bên trong
Hội An vẫn nồng cháy.
Và rồi tin vui đến vào một ngày đẹp trời cuối năm 1999, khi UNESCO công nhận đô thị cổ
Hội An là di sản văn hóa thế giới bởi những tinh hoa mà
Hội An gìn giữ được.
Thế là
Hội An lại tiếp tục là chính mình, vẫn được ngồi ngắm đời trôi, dẫu con người và thế thái có chút đổi thay nhưng không khí vẫn nhộn nhịp, sầm uất như từ những hồi thế kỷ thứ 17 vậy.
@Loi.dc