Năm nay thấy bạn bè biết đến Măng Đen nhiều hơn. Nhưng thường mọi người nhắc Măng Đen là nhắc đến hoa mai anh đào hoặc so sánh những con đường thông nơi đây với Đà Lạt.
Nhưng có nhiều điều tuyệt vời hơn ở
Măng Đen, mà phải đi thật chậm, thật sâu mới tìm thấy.
Làm em bé lạc trong rừng ở Măng Đen những ngày cuối năm.
Măng Đen chỉ là một thị trấn nhỏ, không trồng trọt được vì thiếu nước, không phát triển du lịch được vì đường xá đi lại khó khăn mà cũng chẳng có đủ sức hút như Đà Lạt để mọi người kéo đến. Cũng chính vì thế mà
Măng Đen vẫn còn lưu giữ được những cảnh đẹp hoang sơ, kỳ bí cần được khám phá.
Đến
Măng Đen bạn sẽ cảm nhận được cái không khí trong lành của buồi sáng tinh mơ se lạnh, khi đồi thông còn ngái ngủ, tìm một khoảng đất trống, phóng tầm mắt ra xa ngắm nhìn mặt trời đỏ rực một góc trời, trước mặt là 1 lớp sương mờ, những giọt sương sớm đọng trên những chiếc lá, một cơn gió thổi qua mặt hồ, xô nhẹ lớp sương tạo nên một khung cảnh dường như chỉ có trong mơ.
Nếu bạn đã chán ngấy cái xô bồ, du lịch hóa quá mạnh và muốn tận hưởng 1 không khí mát mẻ, trong lành thì hãy thử tìm đến
Măng Đen 1 lần nhé. Thật lòng, nếu đã đến đây 1 lần thì sẽ muốn quay lại thôi. Với mình
Măng Đen là nơi người đi rồi thì muốn trở lại, người đến rồi thì chẳng nỡ rời xa. Đến một lần, bạn sẽ chẳng nỡ rời xa.