Giá: 0
Ẩn mình nơi vùng biên giới phía Bắc, xã Ngọc Côn thuộc huyện Trùng Khánh, tỉnh Cao Bằng là một trong những điểm đến còn giữ được vẻ nguyên sơ, mộc mạc nhất miền núi phía Bắc. Nơi đây không chỉ sở hữu phong cảnh sơn thủy hữu tình, ruộng đồng bậc thang uốn lượn mà còn mang đậm bản sắc văn hóa của đồng bào dân tộc Tày, Nùng. Một lần đến với Ngọc Côn là một lần lạc vào miền cổ tích giữa đại ngàn.
Ngọc Côn là một trong những xã biên giới giáp với Trung Quốc, cách trung tâm thành phố Cao Bằng khoảng 110km về phía Đông Bắc. Từ thành phố Cao Bằng, bạn có thể đi theo tuyến đường qua Trà Lĩnh – Trùng Khánh – Ngọc Côn. Cung đường di chuyển khoảng 3 – 4 giờ bằng ô tô, nhưng rất đáng để trải nghiệm bởi cảnh sắc ngoạn mục của núi đá vôi, thác nước, ruộng bậc thang và các bản làng thấp thoáng trong sương mù.
Con đường từ Trùng Khánh đến Ngọc Côn nhỏ, uốn lượn quanh đồi núi, nhưng đổi lại, bạn sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thiên nhiên thuần khiết, nơi mà mỗi khúc cua là một bức tranh phong cảnh sống động.
Điểm nổi bật đầu tiên khi đến Ngọc Côn chính là những cánh đồng lúa bậc thang, trải dài từ chân núi đến tận các sườn đồi cao. Mỗi mùa, cánh đồng lại khoác lên một lớp áo mới: xanh non mơn mởn vào mùa xuân, vàng rực khi thu hoạch và để lại những thửa ruộng nước phản chiếu trời mây vào mùa đông.
Đặc biệt, vào khoảng tháng 9 – 10, mùa lúa chín vàng rộ, cả vùng Ngọc Côn rực rỡ trong ánh nắng chiều tà, xen lẫn tiếng cười nói của bà con thu hoạch. Khung cảnh ấy không kém gì Mù Cang Chải hay Hoàng Su Phì – nhưng lại vắng vẻ, nguyên sơ và ít du khách hơn, phù hợp cho những ai tìm kiếm sự yên bình.
Ngọc Côn còn nổi tiếng với suối Bắc Vọng, một nhánh suối chảy qua địa bàn xã, có màu nước xanh ngọc tuyệt đẹp, trong vắt nhìn thấy đáy. Suối len lỏi qua các bản làng, bờ ruộng, tạo thành những bức tranh sơn thủy hữu tình.
Vào mùa hè, dòng suối trở thành nơi tắm mát lý tưởng của trẻ em trong bản, và là nơi giặt giũ, sinh hoạt hàng ngày của người dân. Du khách có thể ngồi bên bờ suối, ngâm chân vào làn nước mát lạnh, cảm nhận nhịp sống chậm rãi, nhẹ nhàng – điều hiếm hoi trong cuộc sống hiện đại ngày nay.
Dân cư Ngọc Côn chủ yếu là người Tày và Nùng, sống quây quần trong những ngôi nhà sàn bằng gỗ, mái lợp ngói âm dương hoặc lá cọ. Người dân nơi đây hiền lành, chân chất và rất mến khách.
Nếu có dịp lưu lại qua đêm, bạn sẽ được nghe tiếng đàn tính, hát then, được mời những món ăn dân dã như xôi ngũ sắc, lạp xưởng hun khói, canh măng chua, thịt gác bếp… Bữa cơm ở Ngọc Côn tuy giản dị nhưng chứa đựng tình cảm ấm áp và sự gắn bó giữa con người với đất trời, với nhau.
Mặc dù không nằm trực tiếp trong xã Ngọc Côn, nhưng thác Bản Giốc – cách Ngọc Côn chỉ khoảng 15 km – chắc chắn là điểm đến không thể bỏ qua. Đây là thác nước lớn thứ tư thế giới nằm trên đường biên giới giữa hai quốc gia.
Từ Ngọc Côn, bạn có thể thuê xe máy hoặc taxi đi thăm thác, kết hợp khám phá động Ngườm Ngao, làng đá Khuổi Ky và đền thờ Trúc Lâm Bản Giốc – tạo thành một hành trình trọn vẹn.
Nằm gần trung tâm xã, Cốc Rế là một trong những cánh đồng lúa đẹp nhất Ngọc Côn. Vào mùa lúa chín, từng đợt gió thổi qua khiến cánh đồng lúa gợn sóng như biển vàng. Nơi đây rất thích hợp để check-in, chụp ảnh và picnic nhẹ.
Pác Rằng là một bản nhỏ của người Nùng, nổi tiếng với nghề rèn truyền thống đã tồn tại hàng trăm năm. Người dân nơi đây vẫn dùng bễ thủ công, than củi và búa tay để rèn nông cụ. Đến Pác Rằng, bạn có thể tận mắt chứng kiến những người thợ đang rèn dao, cuốc, rìu một cách điêu luyện – nghệ thuật đã được truyền qua nhiều thế hệ.
Những năm gần đây, Ngọc Côn bắt đầu phát triển du lịch cộng đồng, trong đó nổi bật là homestay nhà sàn truyền thống. Một số hộ dân đã cải tạo nhà sàn để đón khách nghỉ lại, giữ nguyên kiến trúc gỗ, sử dụng đệm, chăn truyền thống, phòng ngủ hướng ra núi và ruộng.
Ở đây, bạn có thể tham gia vào các hoạt động như:
Đi làm ruộng, cấy lúa cùng người dân
Dệt vải thổ cẩm
Học làm bánh trứng kiến, bánh khảo, rượu men lá
Đi bộ xuyên bản khám phá thiên nhiên và văn hóa
Ẩm thực ở Ngọc Côn mang đậm phong vị miền núi với nhiều món ngon lạ:
Lợn quay lá mắc mật: thịt mềm, da giòn, thơm mùi lá rừng
Bánh trứng kiến: đặc sản mùa tháng 3-5, béo, bùi, thơm ngậy
Canh măng rừng nấu xương: món ăn thường ngày nhưng hương vị rất đặc biệt
Xôi ngũ sắc: dùng nước lá rừng để nhuộm xôi, màu đẹp, dẻo, thơm
Thịt trâu gác bếp: nhai một miếng đã thấy vị ngọt đậm, cay nhẹ và hương khói bếp truyền thống
Giữa thời đại công nghệ và đô thị hóa, xã Ngọc Côn như một ốc đảo yên bình, nơi thời gian dường như trôi chậm lại. Không có cao ốc, không có phố thị đông đúc, nơi đây chỉ có núi non, ruộng đồng, tiếng suối chảy và tình người ấm áp.
Ngọc Côn không ồn ào, không phô trương nhưng chạm sâu vào trái tim của những ai từng ghé qua. Đó là vẻ đẹp từ sự bình dị, từ thiên nhiên trong lành đến văn hóa bản địa đầy bản sắc.
Thời điểm đẹp nhất: tháng 3 – 5 (mùa hoa, mùa trứng kiến), tháng 9 – 10 (mùa lúa chín)
Trang phục: mang theo áo ấm vì đêm và sáng sớm lạnh, dù là mùa hè
Đi lại: nếu không tự lái, bạn có thể thuê xe máy ở thị trấn Trùng Khánh
Tôn trọng văn hóa bản địa: xin phép trước khi chụp ảnh, tránh ồn ào
Mang theo thuốc cảm, chống muỗi nếu cắm trại, ngủ homestay
Ngọc Côn – Cao Bằng là một điểm đến đặc biệt, nơi con người, thiên nhiên và văn hóa cùng hòa vào nhau tạo nên một bức tranh bình yên và quyến rũ. Nếu bạn đã quá mệt mỏi với nhịp sống hiện đại, hãy một lần đến với Ngọc Côn, để lắng nghe tiếng suối chảy, nhìn ruộng bậc thang nhuộm vàng, ăn một bữa cơm nhà sàn và thấy lòng mình nhẹ bẫng – đó là hành trình đáng giá để chữa lành tâm hồn.