Giá: 0
Giữa bao la núi non, giữa biển mây trắng xóa và những con đèo uốn lượn quanh co nơi ranh giới Lào Cai – Lai Châu, có một cây cô đơn đứng trầm mặc như chứng nhân cho biết bao mùa gió sương. Đó là cây cô đơn Ô Quý Hồ – điểm đến không biển hiệu, không ồn ào, nhưng lại khiến trái tim những người yêu xê dịch rung động bởi vẻ đẹp trầm lặng và đầy chất thơ.
Cây cô đơn Ô Quý Hồ nằm trên đèo Ô Quý Hồ, một trong "tứ đại đỉnh đèo" của Việt Nam, thuộc khu vực xã Sơn Bình, huyện Tam Đường, tỉnh Lai Châu, cách trung tâm thị xã Sa Pa khoảng 10 km.
Tọa lạc gần khu vực Cổng Trời Ô Quý Hồ, cây nằm sát bên vệ đường đèo, từ đây có thể nhìn toàn cảnh thung lũng sâu hun hút phía dưới và dãy núi Hoàng Liên Sơn hùng vĩ phía xa. Không có biển chỉ dẫn, nhưng nếu hỏi người dân hoặc các phượt thủ từng đi qua, ai cũng biết tới “cây cô đơn đứng một mình giữa trời”.
Từ trung tâm thị xã Sa Pa, bạn di chuyển theo hướng quốc lộ 4D, đi qua thác Bạc, vượt đèo Ô Quý Hồ theo hướng Lai Châu. Khi đã đến đoạn gần Cổng Trời Ô Quý Hồ, bạn để ý bên phải có một lối mòn nhỏ dẫn ra một khoảng đất trống hướng về thung lũng – đó chính là nơi cây cô đơn tọa lạc.
Phương tiện di chuyển phổ biến:
Xe máy: linh hoạt, phù hợp với địa hình đèo dốc.
Ô tô cá nhân: dừng ở ven đèo, đi bộ vài bước tới cây.
Đường khá dốc, quanh co và sương mù nhiều nên cần tay lái vững, tránh đi vào buổi tối.
Gọi là “cây cô đơn” vì cây đứng một mình giữa khoảng trời rộng lớn, trên nền đất đỏ bazan hoang sơ, không xung quanh nhà cửa, không hàng rào. Cây không cao, thân nhỏ nhưng vững vàng, cành lá xòe rộng thành hình bán nguyệt như muốn ôm trọn bầu trời núi rừng vào lòng.
Cây trông bình thường, nhưng chính khung cảnh xung quanh mới là thứ tạo nên vẻ kỳ diệu:
Phía trước là thung lũng sâu, mây trắng bảng lảng vào buổi sáng sớm hoặc chiều muộn.
Phía sau là dãy Hoàng Liên Sơn, Fansipan ẩn hiện trong mây.
Con đường đèo ôm núi tạo nên đường cong hoàn hảo trong ảnh.
Nhìn xa, cây như một biểu tượng của sự kiên cường, nhỏ bé nhưng không gục ngã giữa không gian mênh mông, tựa như chính hình ảnh của người trẻ đi qua thử thách cuộc đời.
Thời gian thích hợp nhất để đến cây cô đơn là vào:
Sáng sớm (6h00 – 8h00): Mây dày, ánh nắng nhẹ, trời se lạnh, thích hợp để săn mây.
Chiều hoàng hôn (16h00 – 17h30): Ánh mặt trời nhuộm cam toàn bộ không gian, cây đứng giữa vùng sáng huyền ảo – là thời điểm chụp ảnh đẹp nhất.
Mùa đẹp nhất:
Tháng 9 – 11: Trời trong xanh, ít mưa, mùa thu Tây Bắc với vàng ruộm lúa chín.
Tháng 3 – 5: Hoa đào, hoa mận còn sót lại ở sườn đồi, thời tiết dễ chịu.
Dù chỉ là một cây nhỏ bên đường, nhưng cây cô đơn lại thu hút giới trẻ, các cặp đôi, travel blogger bởi:
Không có công trình nhân tạo, không lều quán, cây cô đơn giữ được vẻ nguyên bản. Từng bức ảnh tại đây đều phảng phất chút trầm mặc, chất bụi của dân phượt, và sự nhẹ nhàng, sâu lắng như một bản tình ca buồn giữa thiên nhiên.
Chỉ cần một chiếc máy ảnh hoặc điện thoại, bạn có thể có ngay loạt ảnh như poster phim:
Cảnh đứng dưới gốc cây, mây trôi phía sau.
Chụp từ xa, cây nổi bật giữa nền trời.
Dắt tay người yêu đi dưới ánh hoàng hôn cạnh cây.
Nhiều bạn trẻ khi đến đây chia sẻ rằng cây là nơi gợi nhớ những câu chuyện cá nhân: chia ly, độc hành, trưởng thành, hoặc khởi đầu mới. Bởi vậy, cây không chỉ là một tọa độ chụp ảnh, mà còn là nơi nhiều người tìm đến để lắng nghe chính mình.
Rất nhiều cặp đôi chọn cây cô đơn làm nơi lưu giữ ảnh cưới. Chỉ cần khung cảnh tự nhiên, bộ váy trắng đơn giản, tất cả tạo nên bộ ảnh đầy cảm xúc.
Nếu đến vào sáng sớm, bạn có thể thấy biển mây cuộn bên dưới, cây nổi lên như một “người gác trời”. Đây là lúc thiên nhiên ban tặng cho du khách khung cảnh kỳ vĩ mà không dễ tìm thấy ở đâu khác.
Chỉ cần mang theo tai nghe, bật một bản nhạc nhẹ, ngồi cạnh cây nhìn mây bay – bạn sẽ thấy tâm hồn nhẹ bẫng. Một khoảnh khắc “detox tâm trí” giữa vùng cao đầy thi vị.
Giữ gìn cảnh quan: Không khắc tên, không vẽ bậy lên cây.
Không xả rác, dù là vỏ bánh hay chai nước nhỏ.
Tránh ngồi lên rễ hoặc bẻ cành cây – cây đã gắn bó với núi rừng bao năm, rất cần được bảo vệ.
Trời sương mù dày có thể làm trơn trượt, cần cẩn thận khi đi xe máy.
Không nên đứng quá sát mép đèo chụp ảnh – khu vực không có lan can bảo hộ.
Ngày 1:
Sáng: Khởi hành từ Hà Nội → Sa Pa
Chiều: Tham quan bản Cát Cát, chợ Sa Pa
Tối: Nghỉ đêm tại homestay hoặc khách sạn
Ngày 2:
Sáng: Lên đèo Ô Quý Hồ → dừng tại cây cô đơn
Trưa: Tham quan thác Bạc, thác Tình Yêu
Chiều: Đi cáp treo Fansipan
Tối: Ăn tối đặc sản: cá hồi, lẩu gà đen, thắng cố
Ngày 3:
Sáng: Mua quà, trở về Hà Nội
“Tôi đã đến cây vào một sáng sớm đầy sương. Mọi thứ im ắng đến kỳ lạ. Cây nhỏ bé nhưng đứng đó, như đợi ai… Một cảm xúc rất khó diễn tả.”
– Linh Nhi, Hà Nội
“Cây cô đơn làm tôi nhớ tới hành trình của mình – một mình đi khắp đất nước. Đứng đó, tôi như thấy chính bản thân mình – mạnh mẽ nhưng cô đơn.”
– Nguyễn Quân, Huế
“Góc ảnh quá đẹp, khung cảnh vừa thực vừa mộng. Nếu đến Sa Pa mà chưa ghé cây cô đơn thì thật thiếu sót.”
– Trúc Anh, TP.HCM
Cây cô đơn Ô Quý Hồ không phải là điểm du lịch được đầu tư bài bản hay nổi tiếng ầm ầm trên mạng xã hội, nhưng chính sự mộc mạc, trầm lặng và cảnh quan thiên nhiên quá đỗi hùng vĩ đã khiến nơi này trở thành tọa độ nhất định phải ghé khi đến Tây Bắc.
Nếu bạn muốn tìm một nơi thật bình yên, nơi không có tiếng còi xe, không có xô bồ phố thị – nơi bạn có thể chụp một tấm ảnh, hoặc đơn giản là ngồi thật lâu không làm gì cả – thì cây cô đơn chính là nơi ấy.